"Ừ? Hả? Cái gì ở ngay bên cạnh vậy?"
Đầu óc Hứa Bách Tường có chút mụ mị, không theo kịp đề tài thay đổi quá nhanh, sau khi thốt ra câu này, hắn mới hậu tri hậu giác cảm thấy có gì đó không đúng.
Tiếp đó, hắn vội bịt miệng lại, trợn tròn mắt, hô hấp cũng ngưng trệ.
Lâm Thâm không chậm trễ, lập tức đẩy cửa bước ra, trở lại trước cửa nhà xí công cộng.




